Chúng tôi sử dụng cookie để cải thiện trải nghiệm trực tuyến của bạn. Để tìm hiểu thêm và chọn các tùy chọn cookie của bạn, vui lòng tham khảo trang web của chúng tôi cookie policy.
Quý phụ huynh thân mến,
Khi ngày kết thúc 5 năm làm việc tại BIS Hà Nội đang đến gần, tôi bắt đầu suy ngẫm về những hoạt động cộng đồng tuyệt vời mà trường chúng tôi đã thực hiện. Vào thứ Ba tuần trước (02/06), thầy Halpin và tôi đã đến trường dành cho trẻ em khuyết tật Hy Vọng để nói lời tạm biệt với các em học sinh và nhân viên trường, những người đã trở thành bạn bè của chúng tôi trong suốt những năm qua.
Chúng tôi tin rằng thông qua việc xây dựng những mối quan hệ tích cực, lâu dài với các tổ chức cộng đồng, chúng tôi có thể góp phần vào sự phát triển và cải thiện bền vững trong cuộc sống của mọi người. Các em học sinh trường Hy Vọng đã chuẩn bị một bài nhảy để dành tặng chúng tôi lại hội trường, nơi BIS đã giúp trường Hy Vọng mua và lắp đặt sân khấu và rèm. Bức tường tại đây được tô điểm với những bức tranh mà các em học sinh trường Hy Vọng đã cùng vẽ trong các chuyến đến thăm học sinh Lớp 6 tại BIS. Khi cô Hương, Hiệu phó trường Hy Vọng, kể về việc sự tự tin của các em học sinh tăng dần lên sau những chuyến đến thăm BIS suốt ba năm qua, chúng tôi cảm thấy vô cùng tuyệt vời. Chúng tôi được nghe kể về một em học sinh chơi đàn piano và một em khác chơi cầu lông rất giỏi tại BIS trong khi trước đó không ai biết đến tài năng này của các em; những em không được đến trường và không chịu nói đã dần bắt đầu biết phát biểu trong lớp và những em thiếu động lực học tập đã trở nên hoạt bát hơn vượt ngoài mong đợi.
Đối với các em học sinh trường BIS, những lợi ích của việc hòa nhập với các bạn cũng đã được thấy rõ. Các em học sinh Lớp 6 đã thể hiện sự kiên nhẫn, kiên trì và thấu hiểu với người khuyết tật. Trên hết, các em đã thể hiện sự tôn trọng và quan tâm qua việc thắt chặt mối quan hệ và dành thời gian để đảm bảo những người bạn trường Hy Vọng có những hoạt động thú vị khi tới thăm trường. Tôi chắc chắn rằng mối quan hệ này sẽ tiếp tục kéo dài sau khi thầy Halpin và tôi rời đi, và tôi mong muốn được nghe về những dự án cộng đồng khác trong tương lai.
Cuối tuần qua, tôi rất hân hạnh được cùng các học sinh Lớp 13 và gia đình các em cũng như đội ngũ giáo viên nhà trường tham gia buổi lễ tốt nghiệp. Diễn giả khách mời danh dự của chúng tôi năm nay là ông Steve Price-Thomas, tước vị OBE, Giám đốc Oxfam International.
Đối với bảy học sinh đã theo học tại BIS từ năm đầu tiên trường chúng tôi chính thức: Khôi, Thái An, Tuệ Linh, Bảo Sơn, Hoàng Đức, Minh Ngọc, Giang và Trương Minh, các em đã chứng kiến sự phát triển của trường qua nhiều giai đoạn: từ một khuôn viên gồm 300 học sinh đến hơn 1000 em; từ một trường song ngữ trở thành trường quốc tế; từ giảng dạy chương trình A levels đến chương trình Tú tài Quốc tế IBDP và trở thành thành viên của Tổ chức Giáo dục Nord Anglia.
Trong những năm qua ở BIS, chắc quý vị hẳn cũng có chung suy nghĩ với tôi rằng năm nay là năm đặc biệt nhất! Điều này không nhằm nói đến các em học sinh khóa 2020, mặc dù tôi biết rằng các em nổi tiếng vì khiếu hài hước, mà là về đại dịch toàn cầu dẫn đến sự ra đời của “Trường học ảo” của chúng tôi. Tôi thực sự ngưỡng mộ và tôn trọng mọi học sinh tốt nghiệp vì khả năng phục hồi và thích ứng của các em trong thời gian trường đóng cửa. Tôi tin chắc rằng không ai có thể đạt được thành cô rực rỡ mà không gặp phải thách thức. Năm nay có thể được coi là một trong những thách thức ấy!
Tôi hy vọng các em học sinh sau khi tốt nghiệp có thể tiếp tục theo đuổi được ước mơ của mình. Trích lời diễn giả nổi tiếng Oprah Winfrey, “Hãy tạo tầm nhìn lớn nhất có thể cho cuộc sống của bạn, bởi bạn sẽ trở thành những gì bạn tin tưởng”
Tôi vô cùng tự hào về những học sinh Khối 13 và muốn dành tặng các em lời dặn dò cuối cùng cho hành trình phía trước: “Mọi người sẽ quên những gì bạn nói. Mọi người sẽ quên những gì bạn đã làm nhưng họ sẽ không quên cách bạn khiến họ cảm thấy như thế nào” (Maya Angelou).